Những người bạn đáng tin cậy (Memoir 45.5).
Sáu năm trước, hai tuần sau khi Guinasern hoàn toàn trở thành một phần của Sunigtaina dưới cái tên Tugnia. Trong căn phòng của Frorifel, cô bé đang cuộn mình trong chăn, u sầu và tự trách bản thân. Cô bé không muốn gặp ai, chỉ có lắng nghe Sion, nhưng cũng không đáp lại. (Muốn đổ lỗi cho ai đó, muốn hận ai đó đã gây ra bị kịch này, cuối cùng cũng tự trách bản thân mà thôi. Nếu mình cứ thế đi về thì chắc chắn sẽ hối tiếc vì chẳng biết điều chi, biết rồi lại chỉ muốn không phải trải qua đêm kinh khủng đó. Giá như mình mạnh mẽ hơn thì Juli đã không giết Nadja để bảo vệ mình. Juli chỉ cần ở cạnh mình và không làm gì nữa, vậy cũng không khiến anh ấy chịu oan. Suy nghĩ lui tới, chẳng biết đi về đâu, mình chỉ muốn tìm ra lời giải cho việc nên làm trong tương lai.) Cánh cửa phòng chợt mở ra, Phụ hoàng bước vào với gương mặt nghiêm nghị. (Ông ấy sắp mắng mình rồi!) "Con còn định trốn tránh hiện thực và đắm chìm trong quá khứ tội lỗi đến khi nào nữa?" "Phụ hoàng......