Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2020

Hoa, ong và hồ điệp.

Một tháng trôi qua từ ngày công cuộc cải cách Plavento được thực hiện. Với sức ảnh hưởng lớn từ đất nước này, các bộ tộc, các quốc gia của Lãnh địa Gió, đặc biệt là các chư hầu của Plavento như Tulenkka cũng tiến hành cải cách tư tưởng, chấp nhận những sự thật vốn có của thế giới này, truyền bá và học hỏi sự tiến bộ của Tây phương và mở rộng giao thương ra bên ngoài. Lusune và Dorba đã dần quen với cuộc sống của một thị vệ cấp thấp. Hôm nay, họ không có phiên trực. Lusune tranh thủ ghé qua thần điện đang tấp nập ồn ào. Chuyện là triều đình đã cho thiết kế và tu sửa lại nơi đây để phù hợp với việc thờ phụng các vị thần của Margiland. "Thần điện... mang một không khí mới, không còn hơi thở của mẫu thân nữa rồi." Đôi mắt nàng buồn bã nhìn xung quanh, cứ nhìn rồi thở dài. Lusune vẫn luôn đến đây để tìm kiếm cảm giác về Kinhal. Nàng nhớ ngày tỷ muội nàng tranh cãi, mẫu thân lại nghiêm giọng nhắc nhở. Tuy đó không phải là hạnh phúc của một gia đình bình thường, nhưng đối với ...

Tình yêu sai lầm (Nghiệt duyên).

Lãnh địa Gió với phần lớn cư dân có thể sử dụng phong ma thuật. Những người có thể dùng ma thuật đều vào quân đội. Những người không thể thì dựa vào sự bảo vệ quân đội và sự chỉ dẫn của Thần quan – người được các Baily Sylph mượn xác và truyền ý chí. ----------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa Thời kỳ lịch sử thứ 5.   Ở Plavento đại quốc, có một nữ Thần quan trẻ tuổi tên là Rema Kinhal. Thưở còn nhỏ, vì là nữ nhi vô năng nên bị phụ mẫu lạnh nhạt. Nàng ngày ngày đến điện thờ của Ali Zenbach và Baily Sylph, thành tâm cầu nguyện, chỉ mong trước khi chết có thể gặp các Baily Sylph một lần. Có đêm mưa lớn nên trú luôn ở đó, cũng chẳng ai để tâm mà đi tìm. Thương hại Kinhal, Baily Sylph đã hiện hình trước mặt nàng rồi mượn xác để ra lệnh cho gia tộc Rema phải trân trọng nàng hơn. Năm 662, Kinhal được tiến cử và chính thức trở thành Thần quan kế nhiệm.   Kể từ ngày biết mìn...

Renka (Memoir 17.5).

Lí do. Tôi vốn là con gái của một gia đình giữ đền, nơi các Baily Sylph hay ghé trọ. Bởi vì không đáp ứng được yêu cầu vô lí của một nhóm Baily Sylph mà cả nhà bị giết. Chỉ có đứa con gái này được cứu bởi một Baily Sylph khác. Để đền ơn cứu mạng, tôi phải đánh đổi thứ quan trọng của mình cho Baily Sylph đó. Tôi chỉ còn lại thân xác này, còn cái dung mạo cũng khá khẩm. Thứ mà nữ nhi ai cũng coi trọng, tôi cũng muốn lớn lên và trở nên xinh đẹp. Tôi phải rời khỏi ngôi đền vì các Baily Sylph khác không chấp nhận tôi, họ cho rằng chúng tôi đã bất tuân mệnh thần. Trong thân thể mãi là đứa trẻ lên mười, sống cuộc đời lang bạc, ăn cắp đồ ăn để đủ sống. Tôi đã nhiều lần muốn buông xuôi mà tự vẫn. Nhưng tôi đã không hối hận khi mình từ bỏ, nếu không thì tôi sẽ không thể gặp được người đó. Một chàng công tử bột trói gà không chặt, vậy mà dám đứng chắn cho tôi khi bị bọn côn đồ ăn hiếp, khàn giọng kêu cứu trong vô vọng rồi chút nữa thì bị chúng đâm chết. Tôi dùng chút ma thuật còn lại để hất văn...

Ishekarda gặp Light và Aina (Trích Memoir 11.5, theo lời kể của Ishekarda).

 Cách chúng ta trở thành một gia đình. [...] Sáu năm về trước, ta đã nương nhờ một thị trấn nhỏ để trốn sau sự thất bại của Guinasern. Khi ta đang ngồi nghỉ trên con đường mòn dẫn từ núi Juez xuống thị trấn Eta và định trở về khi đói bụng, ta nghe thấy tiếng đánh chém. Ta đã do dự nhưng cuối cùng ta lại đi như bị dụ dỗ. Tại nơi đó ta đã thấy, một cậu nhóc đã giết hết lũ ma thú bằng thanh kiếm phát sáng để bảo vệ đứa bé gái đang nằm ngất. Sau đó, nó cũng ngất theo. Ta vội chạy đến xem thử, thấy cả hai đều đang sốt và đói khát. Ta đã cho chúng uống chút nước còn lại của ta nhưng chúng vẫn hôn mê. Nơi ta đang đứng phải mất rất lâu để về lại thị trấn nhưng đó là cách duy nhất. Rồi một tiếng gọi của tinh linh đã chỉ đường cho ta: - Hãy đi theo nó. Một đốm sáng dẫn đường, ta quyết tin và cõng hai đứa đi theo nó. Quả nhiên ta đã tìm thấy một ngôi làng. - Hự, mình… chịu hết nổi rồi… Ta quá yếu để mang hai đứa nhỏ này và ngất ngay trước cổng làng. Dân làng đã cứu ba chúng ta. - Đạ...

Clement Kalinus (Trích Memoir 10).

 [...] Clement không có ma thuật thiên bẩm, hắn học được cách hiến tế sinh mạng để chuyển thành hắc ma thuật qua một tên đạo tặc chuyên giết quý tộc, lấy của cải ban phát cho dân nghèo. Hắn kế thừa lão tướng cướp đó, chẳng qua vì thích phương châm “Vào quỷ lộ để diệt quỷ” của ông ta. Clement sẵn sàng giết bất cứ ai mà hắn ghét, hắn cho là “Sống vô dụng cho đời, chết hữu dụng cho hắn”. Vì cảm thấy việc chọn đóng vai phản diện với thế giới để dân giàu, nước mạnh của Gerhardt giống với lý tưởng của mình, hắn đi theo ông ta, giả vờ đã tu tâm dưỡng tính và trở thành một Hiệp sĩ Tinh Tú được ông ta trọng dụng. Gerhardt cũng cho phép hắn dùng xác quân địch để nạp ma thuật. Vì thua nhục nhã trước Julius, lại bị hắn bắt làm thuộc hạ, thêm lòng ganh ghét việc Julius có hắc ma thuật thiên bẩm mạnh mẽ, Clement quyết chờ thời cơ để đánh bại hắn. Và sau khi thành công, hắn sẽ để mặc cho đất nước hỗn loạn mà đi săn những kẻ có dòng chảy mạnh mẽ. Clement không có hứng thú với việc làm người cai tr...

Sion Draglens (Memoir 6.5).

Kí ức để đấu tranh Tên tôi là Sion Draglens, tôi sinh ra trong gia đình Tòng Nam tước với truyền thống làm Đại Thánh hiệp sĩ, Hiệp sĩ Tinh Tú và Đội Kị sĩ rồng của Đế chế Sunigtaina. Với mong đợi tôi sẽ thừa kế cha mình và phục vụ Thái tử, đó là con đường mà tôi buộc phải theo khi tôi chỉ còn hai đứa hai em gái nhỏ sau khi mẹ qua đời. Lý tưởng của tôi là chiến đấu và hy sinh cho Sunigtaina, hoặc ít nhất tôi tin là thế. Nhưng cuộc gặp gỡ với cô gái đó đã thay đổi cuộc đời tôi, đúng hơn là tôi bị kéo vào cuộc đời của cô ta. Tám năm trước. Đó là lúc tôi vào cung điện cùng cha và ngồi đợi ở vườn thượng uyển. Thì bỗng một kẻ tóc xanh mang mặt nạ quỷ xuất hiện, tôi chĩa thanh kiếm của mình về phía hắn như phản xạ tự nhiên của một hiệp sĩ tiêu diệt kẻ xấu. “Ngươi là ai? Xưng danh đi!”  “...” Hắn đứng im không phản ứng. “...” “Tìm thấy rồi!” Hắn đột nhiên hét lên. “Hử?”  “Đi theo ta!” Hắn hào hứng hất thanh kiếm xuống đất và kéo tôi đi. Hắn đưa tôi đến chỗ hai cô bé ...

Frorifel, Sion, Julius và Nadja (Trích Memoir 4, theo lời kể của Frorifel).

  [...] Tám năm trước (684). Tôi vẫn còn là một kẻ vô tư với địa vị của mình, tôi không muốn bị Mẫu phi bắt ép học hành để chứng tỏ bản thân, vì đằng nào tôi cũng phải cưới kẻ nào đó rồi phó mặc đời cho hắn. Trước khi đánh mất tự do, cứ vui chơi cái đã. Tôi có một vài người bạn thân. Trong số đó, có một tên là con trai của ngài Đại Thánh hiệp sĩ - Sion, một kẻ chính trực đến mức ngốc nghếch, luôn miệng nói về nghĩa vụ với chính nghĩa mà tôi chẳng quan tâm lắm, và một cặp chị em trai song sinh đến từ Vương thất Guinasern – một Vương quốc phụ thuộc vào Sunigtaina. Nadja và Julius đến đây trong chuyến thăm xã giao cùng Phụ vương của họ cũng là họ hàng xa của Phụ hoàng tôi. Nadja, một người chị tốt bụng và lém lỉnh. Cô ấy có mái tóc tím đậm và đôi mắt xanh lục trong ngần, cứ khiến người ta nhìn mãi không thôi. Julius lúc đầu luôn che giấu sự hời hợt dưới nụ cười mị hoặc, sau đó cũng đã để lộ khía cạnh dịu dàng, thông minh, nhưng vẫn thật khó để biết được anh ấy muốn gì. Điều đặc bi...